comments

Chủ Nhật, 19 tháng 3, 2017

Bóng Hình




Anh với em tuy là hai mà một
Thủa ban đầu hình bóng cột bên nhau
Không tách bước dù bất cứ khi nào
Thề trọn kiếp đời có nhau mãi mãi

Nhưng ngờ đâu nhịp cầu gãy chia đôi
Lời hẹn ước sớm dần trôi dĩ vãng
Trách ai đây khi duyên số bẽ bàng
Đành trọn kiếp ôm sầu mang nổi nhớ

Chuyện tình đời thật cắc c bi thương
Thật tình yêu sao chẳng được chung đường
Để hồn đầy mang sầu thương nổi nhớ
Chết không đành, sống vô c đau thương

Bóng với hình giờ đây đường đôi ngã
Vắng bóng rồi, hình trôi thả về đâu
Biết tìm nhau tận ở chốn phương nào

Để hình bóng không còn đau một kiếp


Thứ Bảy, 18 tháng 3, 2017

Tình Lỡ




Tình là chi sao người đi vẫn nhớ
Chia tay rồi mà cứ ngỡ là mơ
Nhìn người ta mà lòng cứ thẫn thờ
Rồi ôm ấp bầu trời mơ thuở ấy

Tình là chi lệ sầu bi khóe mắt
Lửa ân tình vẫn chưa tắt nơi tim
Vẫn người xưa hình bóng cũ đi tìm
Dẫu rằng biết đang sống chìm hư ảo

Hỡi trời xanh sao chẳng bảo hộ ta
Kẻo rằng yêu đến giây phút mặn mà
Người mỗi ngã, mỗi đường xa mỗi nẻo
Duyên không thành đành theo mộng vỡ tan

Biết nói chi khi duyên kiếp bẽ bàng
Lỡ yêu rồi đành tiến thoái lưỡng nan
Vẫn nhiều đêm trong giây phút bàng hoàng
Và cứ ngỡ tình là trang giấy trắng

Thứ Bảy, 11 tháng 3, 2017

Anh Vẫn Biết





Anh vẫn biết yêu em là không thể
Nhưng yêu rồi thì không kể vì sao
Chẳng phân bua là thân phận thế nào
Chỉ cần biết một vị sao tinh tú

Anh vẫn biết tình là thu lá đổ
Nhưng yêu rồi thì cứ trổ kết hoa
Mặc kệ ai đôi ta cứ mặn mà
Đời là thế lo xa chi em nhỉ

Anh vẫn biết tình đôi khi dang dở
Nhưng yêu rồi biết tan vỡ vẫn yêu
Hạnh phúc nhất khi hoàng hôn xế chiều
Được ôm ấp người mỹ miều thương nhớ


Chủ Nhật, 5 tháng 3, 2017

Thao Thức Năm Canh






Sương khuya lạnh lẽo cảnh vắng tanh
Một thoáng đu đưa giấc chẳng thành
Mắt nhắm cố tình nhưng chẳng đặng
Sao đầu vẫn nghĩ mãi loanh quanh

Réo rắc đêm thâu giọt lệ sầu
Âm thanh rỉ rả của mưa ngâu
Làm tăng thêm nổi lòng tê tái
Vốn có từ lâu nay bỗng sầu

Quả thật trớ trêu, trêu với người
Tạo chi nghịch cảnh, cảnh chơi vơi
Người nam nổi nhớ buồn khóe mắt
Kẻ bắc sầu thương miệng chẳng cười

Chợp mắt năm canh đêm đã tàn
Lòng đầy chất chứa sáng ngày sang
Ưu hoài chua xót đêm hoài cảm
Khóe mắt quầng đen cũng chẳng màng