Một nửa vầng trăng giăng lối sầu Nửa còn vội vã thả về đâu Thanh u lắng đọng chồng thêm chất Tĩnh mịch lòng đau thấu lệ sầu Nhớ mãi núi rừng từng thay lá Thương hoài sông nước trước và sau Người ơi có biết khuyết phần nửa Là giữa nơi tâm thâm máu đào